Tại
phiên đấu giá mùa xuân 2008 của nhà Sotheby’s ở Hong Kong, một kỷ lục về giá
tranh đương đại Trung Quốc đã được thiết lập: bức Huyết thống: đại gia đình số
3 của họa sĩ Trương Hiểu Cương đã bán được với giá trên 6 triệu USD, cao hơn nhiều
so với ước tính. Trương Hiểu Cương là ai mà được đánh giá cao đến vậy trên thị
trường?
Huyết
thống: đại gia đình số 3
Là họa
sĩ theo khuynh hướng tượng trưng và siêu thực hàng đầu của Trung Quốc, Trương
Hiểu Cương sinh năm 1958 tại Côn Minh, Vân Nam. Ông lớn lên vào thời kỳ đen tối
nhất của lịch sử Trung Quốc hiện đại, giữa những năm 1960 và 1970, khi “Cách mạng
Văn hóa” với bọn Hồng vệ binh đang làm mưa làm gió, và tất cả những biến động
chính trị - xã hội của giai đoạn khốc liệt ấy đã đi vào tác phẩm của Trương.
Năm 1982, sau khi tốt nghiệp trường đại học Mỹ thuật Tứ Xuyên, Trương gia nhập
nhóm các họa sĩ trẻ tiền phong Trung Quốc mà hoạt động sáng tác của họ đã nổi
đình đám trong thập niên 1980.
Trương
cho biết: “Với tôi, “Cách mạng Văn hóa” không phải là một sự kiện lịch sử mà là
một trạng thái thần kinh. Nó có một liên hệ mật thiết với tuổi thơ của tôi, và
tôi nghĩ rằng có nhiều mối liên kết cái trạng thái thần kinh của người Trung
Hoa hôm nay với trạng thái thần kinh của người Trung Hoa vào giai đoạn ấy”.
Tranh của Trương đã liên tục xuất hiện tại các triển lãm trong nước và nước
ngoài từ cuối thập niên 1980 đến nay, gây được sự chú ý và được đánh giá cao ở
các trung tâm mỹ thuật lớn của thế giới.
Trước
khi bức Huyết thống: đại gia đình số 3 lập kỷ lục thì vào ngày 21-3-2007, tác
phẩm Huyết thống: ba đồng chí của ông đã bán được với giá 2.112.000 USD tại nhà
Sotheby’s ở New York.
Thừa
nhận mình mắc nợ Picasso và Salvador Dali, Trương Hiểu Cương nói: “Tôi đọc được
vài dòng sau đây của họa sĩ thể nghiệm người Anh Eduardo Paolozzi, người rất có
ảnh hưởng với tôi, rằng: người ta có thể dễ dàng có được ý tưởng đúng nhưng lại
chọn cách thể hiện ý tưởng đó không đúng; hoặc có cách làm đúng nhưng lại thiếu
hẳn ý tưởng”. Vấn đề là có ý tưởng và có cách thể hiện tốt nhất ý tưởng đó, như
Trương Hiểu Cương đã làm từ khi bắt đầu đi vào hội họa, để tới nay trở thành một
gương mặt tiêu biểu nhất của làng mỹ thuật Trung Quốc.Thành
công lớn nhất của Trương chính là loạt tranh chủ đề “Huyết thống” với những
khuôn mặt người đơn sắc, đặc trưng Trung Hoa, với đôi mắt đen mở rộng, tia nhìn
trừng trừng, gợi nhớ những bức ảnh cũ, chụp gia đình ở Trung Quốc trong những
thập niên 1950, 1960 - những bức ảnh ấy cũng bị hủy hoại trong cơn bão “Cách mạng
Văn hóa” cùng nhiều giá trị lịch sử, văn hóa, tôn giáo..., dù những bức ảnh gia
đình có một ý nghĩa rất lớn trong truyền thống gia tộc Trung Hoa. Chính sự khám
phá những bức ảnh cũ chụp mẹ ông khi còn là một phụ nữ trẻ đẹp đã trở thành nguồn
cảm hứng bất tận để Trương Hiểu Cương thực hiện xêri tranh “Huyết thống”.
Trương
nói: “Những bức ảnh cũ ấy có một ngôn ngữ thị giác thật lạ lùng. Từ những bức ảnh
đó, tôi tìm cách tạo nên một hiệu ứng “nhiếp ảnh dối trá” - để tô vẽ lại cái lịch
sử và cuộc sống đã từng bị tô vẽ. Trên bề mặt của những bức chân dung đó là sự
tĩnh lặng của mặt nước tù đọng, nhưng bên dưới là cả một mớ hỗn độn cảm xúc.
Trong trạng thái xung đột phổ biến của sự tăm tối và nhập nhằng đó, các thân phận
người được truyền đi từ thế hệ này tới thế hệ khác”.
Từ
“cái khuôn” của những bức ảnh quá khứ, Trương tạo nên những chân-
dung-đúc-khuôn. Trong xêri tranh “Huyết thống”, có loạt tranh “Đại gia đình” mà
theo tác giả: “Tất cả chúng tôi từng sống trong “một đại gia đình” (cách mạng).
Bài học đầu tiên chúng tôi phải học là làm cách nào để bảo vệ chính mình và gìn
giữ thật kín những kinh nghiệm của mình khỏi con mắt tọc mạch của người khác
trong khi vẫn phải sống thật hài hòa với những thành viên khác trong cái “đại
gia đình” ấy. Trong ý nghĩa đó, “gia đình” là một đơn vị để nối tiếp cuộc sống
và là một cơ cấu lý tưởng để sinh sôi. Nó chứa đựng quyền lực, hy vọng, sự sống,
sự đố kỵ, sự dối trá, trách nhiệm và tình yêu. Cái “gia đình” ấy trở thành chuẩn
mực và là sự tập trung những mâu thuẫn của kinh nghiệm sống...”.
Trong
rất nhiều tác phẩm của Trương, nhân vật được khắc họa có vẻ là những trí thức
trẻ, tràn đầy hy vọng vào tương lai. Song cái tương lai ấy không dễ có được. Điển
hình là những nhân vật trẻ trong bộ đồng phục đặc trưng Trung Quốc thời Cách mạng
Văn hóa, có tranh vẽ những nhóm thanh niên trong đó có kẻ mang băng đỏ của Hồng
vệ binh; lại có nhóm thì trên tay là những cuốn Mao tuyển... Những tác phẩm của
Trương, cùng lúc phơi bày những tàn tích của một giai đoạn lịch sử hỗn mang
trong quá khứ, lại kêu gọi về sự cần thiết của những ý tưởng và giá trị mới khi
Trung Quốc bước vào kỷ nguyên mới, đề cao cái tôi cá nhân vốn đã bị triệt tiêu
trong nhiều thập niên qua trong cái “đại gia đình cách mạng”. Theo
Trương Hiểu Cương, xã hội Trung Quốc đang trải qua tiến trình chuyển biến
nhanh chóng, và điều này gợi lên hàng loạt câu hỏi mà hầu hết những người Trung
Quốc trước đây chưa từng tự tra vấn mình. Tranh của ông cũng chính là một cách
tự tra vấn.
Diên Vỹ





Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét